Dư luáºn luôn nóng má»—i khi so sánh giá xăng thế giá»›i và giá bán trong nước. Và má»—i khi giá dầu thô xuống thì ngưá»i tiêu dùng muốn giá bán lẻ cÅ©ng phải xuống ngay. Còn các công ty kinh doanh xăng thì viện đủ 1001 lý do để chưa giảm.
Khi giá dầu thô tăng thì các công ty kinh doanh ngay láºp tức Ä‘òi tăng và ngưá»i tiêu dùng thì hiển nhiên không muốn. Nhà nước nói phải để cÆ¡ chế thị trưá»ng Ä‘iá»u tiết, nhưng thưá»ng "chiá»u" theo Ä‘òi há»i cá»§a các nhà kinh doanh xăng dầu. Hãy nhìn vào số liệu và phân tích sÆ¡ bá»™ xem sao.
Biểu giá xăng từ 3.6 đến 10.7.2009.
Tại Việt Nam có 11 doanh nghiệp kinh doanh xăng dầu nhưng riêng Petrolimex chiếm khoảng 60% thị phần. Xét vá» số doanh nghiệp, nếu thị phần cá»§a chúng sàn sàn nhau (9-10% thị phần) thì có sá»± cạnh tranh quyết liệt.
Thá»±c ra, cÅ©ng tương tá»± như viá»…n thông di động, tôi cho rằng số doanh nghiệp kinh doanh xăng dầu như váºy là (quá) nhiá»u. Chỉ cần 3-4 công ty lá»›n, má»—i công ty có thị phần cỡ 25-30% (tức là không có ai có thể khống chế thị trưá»ng) và không có sá»± đồng câu kết hay đồng loã giữa chúng, thì cÅ©ng có thể đảm bảo sá»± cạnh tranh thá»±c sá»±.
Khi có sá»± cạnh tranh thá»±c sá»± thì việc cá»§a Nhà nước là đảm bảo sá»± cạnh tranh Ä‘ó (theo dõi và trừng phạt sá»± câu kết hay đồng loã) và chỉ khi Ä‘ó má»›i có thể để cho cÆ¡ chế thị trưá»ng Ä‘iá»u tiết giá xăng. Khi Ä‘ó do cạnh tranh thá»±c sá»± nên ngưá»i tiêu dùng có quyá»n lá»±c quyết định: quyá»n lá»±a chá»n.
Trong trưá»ng hợp có sá»± khống chế thị trưá»ng (mà 60% thị phần cá»§a 1 công ty rõ ràng là dấu hiệu rành rành cá»§a sá»± độc quyá»n và khống chế thị trưá»ng) thì quyá»n lá»±a chá»n cá»§a ngưá»i tiêu dùng bị hạn chế hay hầu như không có; và khi Ä‘ó Nhà nước phải can thiệp và không thể phó mặc cho cÆ¡ chế thị trưá»ng.
Äã là các công ty kinh doanh thì luôn có xu hướng tăng giá bất cứ lúc nào, nếu thị trưá»ng cho phép làm váºy (không có cạnh tranh thá»±c sá»±, ngưá»i mua bị lệ thuá»™c vào ngưá»i bán). Äấy là động lá»±c kinh tế.
Cho nên rất dá»… hiểu là các công ty này không muốn hạ giá (vá»›i 1001 lý do) khi giá quốc tế xuống và ngay láºp tức Ä‘òi tăng giá (cÅ©ng vá»›i 1001 lý do khác) khi giá quốc tế lên. Thị trưá»ng là váºy. Không thể và càng không nên kêu gá»i "lòng tốt" cá»§a các doanh nghiệp. Chính vì thế má»›i cần sá»± can thiệp cá»§a Nhà nước, cần sá»± lên tiếng cá»§a báo giá»›i, và hành động cá»§a ngưá»i tiêu dùng.
Nếu có cạnh tranh thá»±c sá»± thì ngưá»i tiêu dùng bá» phiếu đối vá»›i doanh nghiệp bằng hành động cá»§a mình vá» mua hay không mua hàng cá»§a doanh nghiệp Ä‘ó, và Nhà nước chỉ cần buá»™c doanh nghiệp hoạt động theo luáºt (nhất là không được câu kết định giá hay phân chia thị trưá»ng).
Trong trưá»ng hợp độc quyá»n hay gần như độc quyá»n thì sức mạnh quyết định này cá»§a ngưá»i tiêu dùng bị hạn chế rất nhiá»u và Nhà nước phải can thiệp trá»±c tiếp vào việc định giá. Trong má»i trưá»ng hợp, báo giá»›i cung cấp thông tin trung thá»±c để ngưá»i tiêu dùng và Nhà nước ứng xá» cho phù hợp, gây sức ép buá»™c doanh nghiệp thay đổi hành vi cá»§a mình.
Hãy xem ứng xá» cá»§a 10-11 doanh nghiệp này và cá»§a Nhà nước. Äây Ä‘á»u là các doanh nghiệp nhà nước giữ "vai trò chá»§ đạo" trong lÄ©nh vá»±c này, có mối quan hệ rất chặt vá»›i các nhà chức trách có quyá»n ra quyết định.
Theo tôi, các cÆ¡ quan quản lý nhà nước nên làm: (1) tạo Ä‘iá»u kiện để cho có sá»± cạnh tranh thá»±c sá»± (bằng chính sách há»— trợ doanh nghiệp có thị phần thấp, hạn chế doanh nghiệp có thị phần khống chế, có khung luáºt pháp rành mạch để doanh nghiệp hoạt động; (2) trong khi việc trên chưa hoàn thành thì các cÆ¡ quan quản lý nhà nước phải can thiệp trá»±c tiếp vào định giá; (3) khi việc thứ nhất xong thì doanh nghiệp để cho cÆ¡ chế thị trưá»ng tá»± Ä‘iá»u tiết và chỉ lo giám sát sá»± cạnh tranh cá»§a chúng mà thôi.
Có lẽ các cÆ¡ quan quản lý nhà nước cÅ©ng muốn làm thế. Theo tôi nên có lá»™ trình rõ ràng, công bố công khai cho dân chúng và doanh nghiệp biết. Äáng tiếc các chá»§ trương hay thông tin như váºy nhiá»u khi bị chính các "ông lá»›n-doanh nghiệp hay nhóm doanh nghiệp độc quyá»n và các nhóm lợi ích" ảnh hưởng nên chưa tháºt rõ ràng.
Hình sau cho thấy giá xăng hàng ngày (tính bằng cent Mỹ cho 1 gallon, 1 gallon = 3,754 lít) từ 3.6.2009 đến 14.7.2009 ở Mỹ, Châu Âu và Châu Á; phần từ 14.7 đến 7.2010 là dá»± báo.
Còn giá xăng A 92 ở Việt Nam từ tháng 2.2009 đến 1.7.2009 Ä‘ã được tăng từ mức 11.000 Ä‘/lít lên 11.500 (2.4), 1ên 12.000 (11.4), lên 12.500 (8.5), lên 13.500 (10.6), rồi lên 14.200 đồng/lít (1.7).
Chuyển đổi sang giá US cent/gallon (giá nêu trên x 3,745 chia cho giá USD chính thống cao nhất cá»§a ngày tương ứng x 100) ta được giá xăng A92 ở Việt Nam tương ứng như sau: 236; 247; 257; 267; 287 và 298 UScent/gallon. Có thể thấy ngay các con số này tăng liên tục và cao hÆ¡n rất nhiá»u các con số cá»§a hình trên.
Ngay cả tính vá»›i giá USD thị trưá»ng thì các con số tương ứng vẫn cao hÆ¡n khá nhiá»u. Lưu ý rằng giá Châu Âu và Châu Á trên hình trên là cho xăng có độ ốctan 95 (có giá cao hÆ¡n A92). Ấy váºy mà ngưá»i ta vẫn kêu lá»—. Có thể có mấy lý do: (1) vống giá nháºp khẩu; (2) kém cá»i trong thương lượng khi mua; (3) chi phí hoạt động quá cao...
Trong má»i trưá»ng hợp, kinh doanh như váºy khó có thể Ä‘óng vai trò "chá»§ đạo" và làm cho cả ná»n kinh tế phụ thuá»™c khá nhiá»u vào xăng dầu hoạt động kém hiệu quả. Tái cÆ¡ cấu ngành xăng dầu sao cho nó hoạt động có hiệu quả là việc rất cần làm.
laodong